Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011

NGUYỄN VĂN LONG - CHÙM THƠ

Nguyễn Văn Long quê Cam Lộ, Quảng Trị. Học Nguyễn Hoàng từ 65-72 , ba năm đệ nhị cấp học ban C-Pháp văn, nhà ở đường Lê Thái Tổ đoạn đối diện Cửa Tiền (thành Quảng Trị).


Sau 1975, Long về lại Cam Lộ," năm 78 lưu lạc vào Bình Tuy cuốc đất làm rẫy. Đến 86 thì lên Đức Linh theo vợ. " ( email của NVL gửi LBL). Bà xã của Long là giáo viên nay đã nghỉ hưu và Long cũng có thời gian hợp đồng dạy tiếng Anh tại một trường PTCS ở Đức Linh, Bình Thuận.


Năm 2006, Long lâm bệnh và đã “ra đi” vào ngày 10.12.2010 tại thị trấn Võ Xu, Đức Linh, Bình Thuận, để lại bao tiếc thương-đau xót cho bè bạn cùng lớp và đồng môn đã từng quen biết Long. Xin giới thiệu với quý thầy cô và ace đồng môn một hồn thơ Quảng Trị, làm thơ chỉ vì :"Cuộc đời tao vất vả nhiêu khê lắm !... " .


Đọc NV Long và cùng tưởng niệm về những cựu NH đã sớm giã từ cuộc chơi !






CHIỀU TRÊN SÔNG LA NGÀ


Chiều trên sông soi nghiêng mờ đỉnh núi

Thuyền êm xuôi sông vắng nước lên rồi.

Chiều xuống muộn hoa bằng lăng tím ngắt,

Lục bình trôi, xanh thẳm lục bình trôi.

Sông La Ngà bao đời nay vẫn thế,

Vẫn hai mùa mưa nắng đục trong.

Khi cạn khi sâu, lao xao gợn sóng,

Con nước lên cao, con nước xuôi dòng.

Ta hơn nửa đời làm hàn sĩ,

Đã từ lâu xa lạ phố phường.

Nợ áo cơm nhiều khi thẹn mặt,

Đêm lều tranh uống rượu ngắm trăng suông.

Đôi khi thơ thẩn tìm quanh quất,

Cảm khái làm thơ cũng đỡ sầu.

Xem ra thiên hạ lòng không chật,

Thôi cũng đành xong chuyện bể dâu.

Ta bỗng nhớ dòng sông tuổi nhỏ,

Sáng hồn ta một thuở trăng chờ.

Em tới trường mùa thu áo lụa,

Nắng hoa cười mắt biếc đong đưa.

Ta đơn độc giữa một trời sông nước,

Ngắm hoàng hôn mây trắng ngang đầu.

Chiều trên sông La Ngà buồn hiu hắt,

Dòng sông xưa ai biết chảy về đâu.



TA VỀ


Thôi ta về với ta thôi,

Ta về vui với ngậm ngùi chia xa.

Từ em mấy độ phù hoa,

Trăng rơi thềm cũ nhạt nhoà hương xưa.



TRỜI GẦN


Mù sa xuống phố trời gần,

Bỗng như thấy cả phù vân một đời.

Em mê mải mộng chân trời,

Mùa phai áo lụa nụ cười an nhiên.



PHÔI PHA


Tình theo chiếc lá bay xa,

Trôi hương theo gió phôi pha tháng ngày.

Vàng thu bàng bạc chiều mây,

Em phơi kỷ niệm cho đầy chông chênh.




Anh nhớ mùa trăng cũ,

Mắt ai tròn long lanh.

Anh xót xa tình cũ,

Mắt ai buồn mông mênh.



LỬA CƯỜI


Sáng nay ta thấy lửa cười,

Hoa phù dung nở trắng trời phương đông.

Phượng hoàng đậu xuống rừng phong,

Xuân Hương xoã tóc giữa dòng sông thơ.



NGUYỄN VĂN LONG




Hình của NASON NGUYEN từ trang http://raovat.sile.vn

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi