Đâu biết người đi quên năm tháng
Quê nhà vời vợi nỗi chờ mong
Xóm cũ mõi mòn bao mưa nắng
Xót xa ủ kín mãi trong lòng
Đâu biết bên trời từng lận đận
Phút giây biền biệt máu về tim
Đem theo rừng núi hồ sông biển
Mà suốt đời riêng mãi đi tìm
Thắm thoát mấy mươi năm qua tết
Dấu chân mờ mịt cõi sương mây
Bóng núi ngã màu truông hồ điệp
Mang chi thương nhớ của bao ngày
Đâu biết ngày đi quên dâu bể
Người về lặng lẽ đứng bên sông
Con đò đậu bến quê nằm đợi
Mà vấn vương chi tận đáy lòng
Đâu biết mai vàng khoe trước ngõ
Gió xuân lay động trái tim người
Xóm thôn vắng lặng bao năm tháng
Nỗi nhớ trào dâng ngậm ngùi trôi
Năm xưa tiếng pháo treo đầu ngõ
Nắng cũng bùng lên cạnh hiên nhà
Năm nay là đã bao nhiêu tết
Người mãi một đời với cách xa.
(Anh Lê Sinh đã từng có thơ đăng trên tập san Văn trước 1975 với bút danh HUY UYÊN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét