SINH KÝ, TỬ QUY.
(Thơ viếng anh Trần Đình Sắt)
Hôm nay sinh nhật chúng tôi (*),
Nhằm ngày anh vội bỏ đời ra đi.
Tử sinh hữu hạn, vô kỳ,
Viết về anh, sẽ viết gì cho nhau ?
Gặp anh bữa tiệc năm nào,
Cùng dân Quảng Trị hỏi chào làm quen.
Nhớ anh nói chuyện rất duyên,
Biệt tài "xuất khẩu" ứng liền "thành thơ".
Đó là dấu ấn bất ngờ,
Trong tôi dấu ấy bây giờ còn nguyên.
Tôi, anh chưa phải thân quen,
Chung duyên nhóm bạn, chung duyên mái trường.
Vài lần cùng nhóm viếng thăm,
Khi anh nhuốm bệnh xác thân ốm mòn.
Biết anh càng quý anh hơn,
Con người có nghĩa, có nhân, có tình.
Sống câu đạo nghĩa gia đình,
Bạn bè, xã hội, hết mình, khó hơn.
Nay thân xác trở về nguồn,
Câu thơ thay một nén hương dâng về.
Anh ra đi trước bạn bè,
Lấy câu "SINH KÝ, TỬ QUY" vái chào.
NGUYỄN TƯỜNG
Viết từ New York City ngày 27/8/2010 (*)
_ Ngày mất Trần Đình Sắt
_ Sinh nhật 58 Nguyễn Tường, Lê Bá Lư
Nhóm NH6471.
1 nhận xét:
Vửng chải tựa như cái cột Đình
Nặng như Sắt đá, dám ai rinh?
Sáu mươi mắt sáng, tóc còn thắm
Mà sao Trần nở bỏ bạn mình?
Đăng nhận xét