Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009

MÓN NỢ NGHĨA NHÂN, thơ Nguyễn Tường





MÓN NỢ NGHĨA NHÂN

Kính tặng

bác Hoàng Bàng

và quý ân nhân


Ai đã từng qua cuộc đoạn trường

Sẽ biết đời cần lắm tình thương

Ngày kia tôi hiểu câu nhân nghĩa

Qua bát chè xanh khát giữa đường


Ngày đó quê mình cuộc chiến tranh

Khó nghèo mãi cứ lượn xung quanh

Làm sao ngước mắt nhìn xa quá

Hai bữa cơm no, tấm áo lành


Phước Lộc làng kia bác Hoàng Bàng

Nhà bày trại mộc sống quanh năm

Cậu vô đây ở, nham bào đó

Cứ việc châm mồi lửa nấu ăn


Học lớp xa nhà nỗi khó khăn

Một tuần bảy buổi chỉ cơm ăn

Nước trong chút ruốc vừa sôi tới

Dinh dưỡng, ca lo, miễn luận bàn


Gạo, ruốc, nước, lửa ai phát minh

Khai thông trí tuệ cậu thiếu niên

Cuối năm Đệ Tứ về nhất lớp

Chuyển thẳng trường công đỡ tốn tiền


Hôm nay các cháu nhận quà đây

Biết đâu trong số sẽ sau này

Có tài, có sức trong đất nước

Xin chớ quên câu trả nghĩa đời


Cám ơn quý vị đã thành thân

Chữ THÀNH quý nhất, ấy THÀNH NHÂN

Hôm nay quý vị không lên lớp

Các cháu thông ra cũng một lần



28.8.09

Nguyễn Tường

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi