Tiếng Hát Chim Cà Lơi
Nguyễn Tường
Còn nhớ trong tôi tiếng hát chim cà lơi
"Trời không cho tôi làm tổ trên trời
Làm tổ dưới đất mất con, mất trứng"
Con chim vút bay lên cao rồi vút xuống
Cứ muôn đời điệp khúc hát vu vơ
Lũ chúng tôi những đứa trẻ học trò
Bãi động sau làng là sân chơi tuổi nhỏ
Tiếng hát chim cà lơi cứ miệt mài muôn thuở
Như số kiếp ông trời đặt dưới đất sinh sôi
Tiếng hát thở than hay tiếng hát yêu đời
Làm sao hiểu, chim không bày triết lý
Tuổi học sinh, mang tâm hồn đứa trẻ
Lấy đời chim làm thỏa mãn trò chơi
Những tổ chim non bên bụi cỏ, chôn vùi
Là khám phá, là tiếng cười ngây ngất
Tôi được niềm vui, chim đành phải mất
Một kỳ công lót tổ, bới tìm cây
Những chú chim con, những ổ trứng đầy
Cõi hạnh phúc trời ban cho giữa bãi
Nào ai đã dạy tôi, tình thương yêu muôn loại
Chim cứ bay lên, chim kêu mãi muôn đời
"Trời không cho tôi làm tổ trên trời
Làm tổ dưới đất mất con. mất trứng"
Mấy chục năm nay, làng không còn đất trống
Đã lắm đổi thay, như cuộc sống con người
Vẫn vọng trong tôi, tiếng hát chim cà lơi
Ở những mảnh đời con người dưới đất
Ở bạn bè tôi, còn loay hoay kiếm chác
Những đồng xu nuôi con sống qua ngày
Ở bác nông dân luôn tay cấy, tay cày
Đồng lúa được mùa, đồng tiền mất giá
Ở những chị nghèo xơ hàng tôm, hàng cá
Dám ước mơ gì ngoài hai bữa áo cơm
Ở những thanh niên, sờn chỉ áo công nhân
Chờ được lãnh lương, mồ hôi ướt đẫm
Ở những cô em, đứng bên đường, môi thắm
Đợi những dân chơi lắm bạc, thiếu tình thương
Tiếng hát chim cà lơi, nghe hát giữa đời thường
Lời tố cáo, tội ác tôi ngày nhỏ dại
Tội ác ngày xưa, giờ đây tôi vẫn thấy
Ở những con người sống không mấy lòng nhân
Sài Gòn sáng 8/8/2009
Nguyễn Tường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét