Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2009

Thơ của Nguyễn Tường và Bùi Phước Vĩnh



QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU
Nguyễn Tường


Quê ngoại ngoài kia bạn mới về
Tên người anh Thủ, tớ chưa nghe
Chỉ nghe tên rượu Kim Long đã
Nổi tiếng xưa nay, chẳng thấy hề

Quảng Trị quê ta mãi thật thà
Rượu quê nổi tiếng tự năm xưa
Người dân chính gốc không lần nếm
Chẳng lẽ kinh doanh cúi chịu thua

Nếu ghé lần nầy xứ Thanh Đa
Sài Gòn, có chú tự quê ta
Món ăn Quảng Trị, tên Rất Huế
Bóp trán, bứt đầu hiểu chẳng ra

Nem nướng Sãi, ngát Chicago
Thể Tần hun khói Mỹ xúm vô
Món chi thơm rứa cho ăn với
Cô mở hàng đi, tui trả đô

Nghe đây, Ông Tú chẳng đùa dai
Bạn bè lâu gặp, giỡn nhau chơi
Nhưng kìa, quê mẹ còn rất khổ
Tìm kế giúp dân được đổi đời

Quảng Trị đâu rồi, Quảng Trị đâu
Hai tiếng thân thương, nói ngẫng đầu
Yêu quê , sao lại hoài "yêu giấu"
Giấu mãi tên mình, ai biết đâu

Nguyễn Tường



Quê ta
Bùi Phước Vĩnh

Quảng trị quê ta đã xa rồi
Dòng sông Thạch Hãn vẫn êm trôi
Mang theo tất cả bao thương nhớ
Cùng chảy về đây để đắp bồi
Cho xanh tươi lại đồng quê củ
Cho sáng ngời thêm ánh lúa vàng
Ngày ngày tiếng trẻ vẫn đùa vang
Vọng lại trong sân trước đình làng
Cho ta tìm lại ngày xưa ấy
Một chút quê hương khỏi ngở ngàng.

Bùi Phước Vĩnh

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi