Thứ Năm, 13 tháng 8, 2009

BÙI PHƯỚC VĨNH, Mộng

Mộng

Em nằm gối lá bên nương
Với tay mộng thấy người thương sang nhà
Môi cười dưới mái hiên xa
Phố nào rêu phủ xưa là mất nhau
Lệ tình khô mắt xanh xao
Sương che tuyết phủ pha màu biệt ly
Cuộc tình nào cũng qua đi
Cho ta hong tuổi xuân thì nắng mưa.




Quê ta


Quảng trị quê ta đã xa rồi
Dòng sông Thạch Hãn vẫn êm trôi
Mang theo tất cả bao thương nhớ
Cùng chảy về đây để đắp bồi
Cho xanh tươi lại đồng quê củ
Cho sáng ngời thêm ánh lúa vàng
Ngày ngày tiếng trẻ vẫn đùa vang
Vọng lại trong sân trước đình làng
Cho ta tìm lại ngày xưa ấy
Một chút quê hương khỏi ngở ngàng.

Bùi Phước Vĩnh

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi