Thứ Tư, 2 tháng 9, 2009

Quyền uy, thơ Nguyễn Tường

QUYỀN UY
( Câu chuyện vu vơ)


- Chị tra rồi răng còn đi vé số?
- Chứ không mần lấy chi sống eng ơi
Chị ở Thuận An quê tận xứ ngoài
Tôi Quảng Trị đâu phải đồng hương Huế
Cứ mỗi bận mưa to ngày bán ế
Chị phải đi khuya cho đủ hụi ngày
Nhà ở thuê hình như chẳng xa đây
Tôi muốn biết nhưng tò mò không đặng
Những chuyện chị khai dần dần tôi nắm
Lý lịch đời một phụ nữ Việt Nam
Hình như là chị không có chồng con
Nhưng vẫn cưu mang người nhà ai đó
Có lần chị vô mời khách quán phở
Khách bên ngoài sang trọng cỡ ông quan
Xấp vé chị mời đặt gọn trên bàn
Anh xua đuổi tỏ ý rằng bôi bẩn
Chị giọng oai nghi chỉ vào mặt hắn
Xỉ vả một hồi câu xử thế, đối nhân
Anh khách cúi đầu húp húp, ăn ăn
Không tiếng phân bua, mặt mày hổ thẹn
Lần khác bên kia đường, nghe to tiếng
Lại chị, giảng bài, xía chuyện người ta
"Mầy vợ con rồi sao mãi lân la
Ăn với nhậu, đàn ông vô tích sự"
Anh khách làm thinh, "là ai?" hỏi thử
Chị rằng "thằng trong xóm trọ gần tui"
Tôi cứ mãi suy sao lại có người
Không địa vị, không chức gì xã hội
Lại có quyền uy dám ăn dám nói
Lên lớp dạy đời không phân biệt thấp cao
Câu trả lời, tìm ra chẳng khó đâu
"Quyền uy ở trong trái tim ngay thẳng"
"Quyền luy ở trong trái tim trong sáng"
Thế quyền uy nào thống trị thế gian?
"Quyền uy dựa trên vũ khí bạo tàn"
"Quyền uy áp lực nhưng không thuyết phục"


Tối 1.9.09
Nguyễn Tường

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi