Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009

CÀ PHÊ CỨT CHỒN, thơ Nguyễn Tường


CÀ PHÊ CỨT CHỒN


Ai từng nghe cà phê cứt chồn hương lạ
Hạt lấy từ đống thúi hôi vải vưong đất đá
Chồn chỉ ăn phần vỏ ngọt thơm ngon
Hạt cứng kia là đồ bỏ bất cần
Người buôn nhặt về biến thành đặc sản
Nhâm ly cà phê hương vị đời rất đậm
Cô bán hàng thuê đang rất bận không cười
Cụ già còng lưng xấp vé số đưa mời
Bác xe ôm đang chờ tôi về kịp
Những phận đời đói nghèo muôn kiếp
Như đống cứt chồn vương vải quanh đây
Ai đã ăn phần ngon ngọt của người
Cho tôi nhặt những gì đồ phế thải
Biến thành thơ bán ra ai mua lại
Một đồng thôi nhưng xin trả cho người
Cô bán hàng kia đang cần lắm nụ cười
Cụ già khòm lưng luôn cầu may trúng số
Anh xe ôm ơi mau đưa tôi về cuối phố
Nhưng có cho tôi mắc nợ cuốc xe này

Sáng 9.9.09
Nguyễn Tường

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi