Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

NGUYỄN VĂN LONG - CHÙM THƠ

Anh Nguyễn Văn Long đã hoá thành người thiên cổ. Xin thắp nén tâm nhang tưởng niệm anh .

Chỉ cách đây khoảng tuần lễ , anh mới đề nghị trang lathuy.blogtiengviet.net đăng lại các bài thơ anh làm từ thời học sinh ban C Trường Trung Học Nguyễn Hoàng Quảng Trị (đã đăng trong tập san NGUYỄN HOÀNG - CHÂN DUNG VÀ KỶ NIỆM tập 6, trang 509 - 516) cho bạn bè anh đọc lại. Chưa kịp thực hiện, đã bất ngờ bàng hoàng nghe tin anh mất.

Xin giới thiệu các bài thơ học trò anh sáng tác từ 40 năm về trước.

Đoàn Minh Phú



EM ĐI PHỐ


Em đi dưới phố áo dài

Trắng trong chiều gió gót hài nhẹ tênh

Đất trời có phải mùa xuân

Nhớ người độ ấy ăn năn gọi về.



LÊN DỐC


Em đi dáng nhỏ ngập ngừng

Lên con dốc hẹp điệu mừng đôi chân

Trời trong xanh nắng bình yên

Mười lăm tuổi đã mơ duyên hẹn hò.



LÀM THƠ


Em tôi mặc áo lụa vàng

Buổi trưa gió thổi muộn màng làm thơ

Trong vườn ngập nắng hoang sơ

Bỗng dưng bảng lảng ý thơ hiện về.



EM MANG ÁO MỚI


Em mang áo mới trong ngày mới

Duyên dáng lòng anh ngó mải mê

Áo mới trong chiều hôm gió lộng

Áo màu xanh bát ngát tình quê

Áo mới em mang được mấy ngày

Mà sao tình ý mãi mê say

Em ơi con gái thời xuân sắc

Đừng cho mơ ước quá tầm tay.



MAI EM VỀ QUẢNG TRỊ


Mai em về Quảng Trị không em?

Về thăm lại chốn ngày xưa tuổi nhỏ.

Gió mùa đông có làm em buốt giá,

Bên trời xa em có lạnh trong hồn?

Mai em về đi giữa nắng hoàng hôn,

Ngắm mùa thu dịu dàng trên phố cũ.

Những con đường thân quen giờ rất lạ,

Bước ngập ngừng em có nhớ bâng khuâng?

Anh ở nơi nầy thị trấn buồn tênh,

Chiều phố huyện mập mờ sương khói.

Vắng bầu bạn quen dần năm tháng đợi,

Đời quẩn quanh bên dáng núi chơ vơ.

Anh bây giờ vẫn tập tễnh làm thơ,

Những vần thơ xưa vụng về gượng gạo.

Anh bây giờ có khi buồn rạc gáo,

Cõi nhân gian còn lắm chuyện eo sèo.

Mai em về qua Dãy phố buồn thiu*,

Thương quê mẹ một thời binh lửa.

Từng lớp người lên đường đi tứ xứ,

Bây giờ phiêu tán tận phương nao?

Mai em về đồng vọng giữa trời cao,

Buồn làm chi bao mối tình đã lỡ.

Dòng sông êm vẫn bốn mùa thương nhớ,

Em về đi em bến đợi trăng chờ.


NGUYỄN VĂN LONG


*Dãy phố buồn thiu hay"con đường không vui" (la rue sans joie) :

đoạn đường trên quốc lộ 1 ngang qua Diên Sanh do người Pháp

đặt tên trong chiến tranh, binh lính Pháp thường hay bị phục kích ở đây.

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi