*Lê Văn Tiến
Mùa Thu lại về, sau những ngày hè
nắng nóng và khô hạn. Những mảng cỏ xanh bắt đầu hồi sinh nhờ những cơn mưa thu
dịu mát. Những hàng cây hai bên đường cũng từ từ thay màu lá. Tận dụng phong cảnh
hữu tình tôi có một chuyến du lịch East Coast. Hành trình về phía đông nước Mỹ
đi qua 10 tiểu bang và hơn nửa nước Canada. Thật thú vị vì được nhìn ngắm những
phong cảnh hữu tình và những thành phố vĩ đại của xứ cờ hoa. Trên đường du lịch
tôi nhận được tin nhắn của người bạn thân: ”Tiến nhớ về San Jose kịp để gặp tụi
này nhé” Đó là lời nhắn trên messenger của Lê Thị Cúc Tam C 6869. Thế là đến hẹn
lại lên. Cứ mỗi độ thu về tứ cô nương: Lài, Cúc ,Thủy và Thể Tần cùng tôi có cuộc
hội ngộ trên xứ Cali nắng ấm tình người. Nhưng năm nay rất tiếc Thể Tần bận
công việc nên không đi được.
Hết năm này tôi được về hưu, trước
khi gác kiếm trở về vui thú đìền viên tôi đã có 10 ngày nghỉ phép. Boss khuyến
khích tôi nên đi xả stress một chuyến. Tôi chọn gói du lịch miền Đông nước Mỹ
vì ở đó có các thành phố lớn như New York, New Yersey, Washington DC,
Philadelphia, Massachusetts vân vân. Thú thật đến định cư Mỹ hơn 22 năm nhưng
tôi chưa có cơ hội đi du lich khắp nước Mỹ, nên đây là dịp tôi có một chuyến
“Đông tiến”nhiều li kỳ và hấp dẫn. Nhờ chuyến du hành tôi được Tour Guide hướng
dẫn đi tham quan những nơi quan trọng như toà nhà Quốc hội Mỹ, Toà Bạch Ốc, Ngũ
Giác Đài, Tượng Nữ Thần Tự Do và các trường Đại Học nổi tiếng như Học Viện Quân
sự West Point, Trường Đại học Havard, trường Đại học MIT. Miền Đông nước Mỹ cây
cỏ xanh tươi nhờ mưa thuận gió hoà. Xe bus đưa chúng tôi qua những cánh rừng
màu vàng rực rỡ như những phong cảnh trong phim Hàn quốc. Mãi mê ngắm nhìn cảnh
thiên nhiên tôi ngâm nga bài hát ”Thu quyến rũ” của Đoàn Chuẩn-Từ Linh:
“Anh mong chờ mùa thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hờng đẹp xinh…”
Đoàn du lịch của chúng tôi gần 40
người, hầu hết là người Việt, một số người Hoa và người nước ngoài định cư ở Mỹ.
Hướng dẫn viên du lịch do công ty du lịch mướn những người địa phương. Họ làm
nghề chuyên nghiệp và thông thạo mọi thông tin địa phương để thuyết trình cho
khách du lịch am hiểu những thành phố và những danh lam thắng cảnh mà du khách
đi qua. Sau bốn ngày tham quan miền Đông nước Mỹ chúng tôi đi qua biên giới đến
nước Gia Nả Đại. Điểm du lịch đầu tiên ở Canada chúng tôi được tìm hiểu về Thác
Niagara Falls nằm giữa biên giới Mỹ và Canada. Niagara Falls được liệt kê vào
danh sách một trong 10 thác lớn nhất thế giới. Đây là phong cảnh nổi tiếng đã
được nhiều hảng phim của Hollywood mượn cảnh đóng phim đặc biệt tài tử nổi tiếng
Marilyn Monroe và Joseph Cotten từng đóng phim Niagara Falls Vies xuất bản năm
1953. Tại địa điểm du lịch chúng tôi được xem phim nói về lịch sử thác Niagara
Falls và chuyện tình của Trinh nữ xứ sương mù “Maid of the mist”. Sau đó được
du thuyền đưa ra giữa dòng thác nhìn thác đổ từ trên cao cuồn cuộn phủ đầu
chúng tôi, cảm giác thật ghê sợ như mình bị cuốn hút vào cơn bão nước.Tham quan
thác Niagara Falls tôi bùi ngùi nhớ về Đà lạt. Thành phố sương mù miền cao nguyên
cũng có nhiều thác đẹp như Datanla, Pongour, Prenn. Bốn năm hoc ở Trường Võ Bị
Đà Lạt vào những ngày cuối tuần tôi thường đến vui chơi những nơi này. Có những
mối tình bắt đầu từ những dòng thác này“Trên dốc đá tôi tình cờ quen nàng. Ngồi
bên nhau gọi tên nhau để rồi xa nhau…” Rồi chúng tôi rời xa Đà Lạt xa những
dòng thác cao nguyên với muôn vàn kỷ niệm khó quên.Mong có ngày gặp lại nhưng sợ
cảnh cũ người xưa không còn nữa. Tôi chợt nhớ bài thơ: Hai mùa thu Đà Lạt của Lệ
Khánh
"Hai mùa thu Đà Lạt
trời mưa rưng rưng hoài
ân tình em mất mát
nhưng nào đâu trách ai
Bây giờ trời vào thu
cho em nhiều kỷ niệm
mình quen nhau ngày xưa
chừ xa rồi lưu luyến"
Đến Canada chúng tôi được tham
quan qua những thành phố Toronto, Ottawa, Montreal, Quebec. Hầu hết các thành
phố lớn của Canada đều kiến trúc theo kiểu Pháp vì Canada ngày xưa là thuộc địa
của người Pháp. Đăc biệt dân sống trong các thành phố này nói hai ngôn ngữ Pháp
và Anh nhất là thành phố Quebec 90% nói tiếng Pháp tên đường và các thương hiệu
kinh doanh cũng viết bằng tiếng Pháp. Tham quan thành phố Quebec chúng tôi bất
ngờ được nhìn thấy tượng danh nhân Nguyễn Trãi được nằm trong một công viên
cùng với các danh nhân trên thế giới. Đó là niềm hãnh diện cho người Việt Nam
chúng ta khi sống trên xứ người. Điểm du lịch cuối cùng ở Canada chúng tôi được
du hành theo con sông dài nhất Canada đó là sông Saint Lawrence River. Đặc biệt
trên con sông nổi tiếng này có đến trên 20 ngàn hòn đảo lớn nhỏ (Twenty
thousand Islands). Những người giàu có ở Mỹ và Canada thường đến đây để làm những
căn nhà nghỉ mát và tận hưởng vẽ đẹp thiên nhiên trên những hòn đảo này.
Sau 10 ngày du lich tôi trở về San
Jose được vài ngày thì đón ba cô nương đến từ ba tiểu bang. Thu Thuỷ A từ
Hawaii, Lài từ New Yersey và Cúc từ Los Angeles. Chúng tôi gặp nhau ở Bến xe đò
Hoàng trong khu thương xá Lion của người Việt Nam. Tay bắt mặt mừng vài lời tâm
sự và hỏi thăm sức khỏe sau đó tôi chở các bạn về nhà Hoa bạn học trường Bồ Đề
của Lài. Như đã hẹn trước anh chị Lê Thi mời về nhà dự buổi tiệc liên hoan đầu
tiên khi phái đoàn đến San Jose. Lê Thi là cũng một thành viên của Nguyễn Hoàng
6972.Tôi rất thân với vợ chồng Thi Hằng, mỗi lần có các bạn là cựu hoc sinh
Nguyễn Hoàng hay cựu SVSQ Võ Bị về thăm San Jose đều được Lê Thi mời về nhà ăn ở
free, nên chúng tôi thường gọi nhà của Lê Thi là “căn nhà tình thương”. Thêm
vài người bạn của Lài và Cúc có cả vợ chồng Kim Thanh NH6471 tham dự hôm đó.
Anh Sinh ông xã của Lài, ai cũng khen có mái tóc bạch kim trắng xóa và vẽ đẹp
phương phi của anh ấy, Lài nghe chắc cũng nở to cái mũi. Mọi người được thưởng
thức những món ăn đậm đà quê hương do Lê Thi tự tay đạo diễn đặc biệt có nồi lẫu
Thái Lan rất hấp dẫn cá bông lau và rau cải thật tươi tắn. Không khí buổi tiệc
thật ấm cúng và vui vẻ. Mấy o tha hồ tâm sự loài chim biển còn đàn ông tụi tôi
thì rượu vào lời ra. Anh Thi phu quân của Kim Thanh vui và tếu hết chổ chê. Anh
Thi cụng ly rồi nói: ”Anh làm sao tôi làm vậy anh làm bậy tôi cũng làm theo”
Sau đó có màn Karaoke do các O trình diễn. Chị Hoa hát những bài dân ca Quảng
Trị nghe thật cảm động. Cứ như thế ba bạn Cúc, Lài, Thuỷ được dân địa phương
San Jose mời đến nhà dự tiệc lia chia.
Đêm sau tại nhà anh Nguyễn Ngọc
Hùng hiện là hội trưởng Liên Trường Trung học Quảng Trị thuộc địa phận Bắc
Cali. Anh chị Hùng Thìn cũng rất chu đáo trong việc tiếp đải nồng hậu quí
khách, đa số là cựu học sinh các trường Trung học Quảng Trị. Sống xa quê hương
tình cảm con người thật gắn bó và thương yêu nhau, chúng tôi như những con chim
lạc đàn tìm về với nhau sau cơn bão tố, trên những khuôn mặt ai ai cũng thể hiện
vẽ hân hoan trìu mến với tình đồng hương Quảng trị.
Nhóm Tam C chúng tôi gặp riêng
nhau chụp hình chung và tâm sự vài điều. Lài và Thuỷ A luôn tươi cười, có lẽ
hai nàng qúa hạnh phúc trong cuộc sống nên vui vẻ và yêu đời hơn. Trong bàn tiệc
tôi nhận ra Lài được nhìều người lớn tuổi hơn gọi bằng cô và dì chứng tỏ Lài
tuy nhỏ nhưng có võ. Có vài eng trầm trồ khen Lài “ Nhìn o Lài cứ trẻ và đẹp
hoài”. Còn Cúc ít nói và trầm lặng hơn, tôi biết Cúc từ những ngày còn sống ở Việt
Nam trước khi đến Mỹ, cô nàng có cuộc sống hơi vất vả, hoàn cảnh gia đình khó
khăn ( xin lỗi Cúc). Qua Mỹ muộn màng nhưng Cúc phải một mình lo toan cuộc sống
cho những đứa con ở Mỹ và ở Việt Nam. Nhưng phải công nhận Cúc luôn giữ nét đẹp
kiêu sa và giọng nói dịu dàng. Lúc còn đi học Nguyễn Hoàng nhà Cúc ở thôn Trí
Bưu còn tôi tạm cư ở Làng Hạnh Hoa, hai đứa đi về cùng đường Lê Văn Duyệt hướng
về gốc Bầu. “Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp. Cây bưởi sau nhà ngan ngát
hương thơm...” Cuộc vui nào rồi cũng tàn, chúng tôi lưu luyến chia tay nhau. Ba
ngày hội ngộ quá ngắn ngủi không đủ để chúng tôi chia sẻ với nhau những tình cảm
bạn bè. Trên đường bay về New Yersey Lài còn nhắn tin trên messenger: “Quá nhiều
ân tình, không biết răng mà trả cho hết chỉ đành ghi nhớ mãi. Tạ ơn trời và cám
ơn các bạn” Sáng dậy mơ màng tưởng còn ở Cali. Bên các bạn mình như quên hết tuổi
về chiều. Vui lắm, nhớ lắm!!!”. Và Cúc cũng cảm xúc nhắn lại ”Cuộc vui qua mau
qúa, chúc mọi người sức khỏe và an lành, Lài và anh Sinh về bên nớ mong hết dị ứng”
( Anh Sinh ông xã của Lài hay bị dị ứng với thời tiết Cali nên Cúc chúc như vậy).
Tam cô nương về rồi còn mình tôi ở
lại San Jose. Nghiệm cho cùng cái gì cũng có định luật của tạo hóa. Trăng tròn
rồi lại khuyết, bèo hợp rồi sẽ tan, hoa nở rồi cũng tàn. Cuộc hội ngộ vừa qua
đã lưu lại trong tôi những ấn tưọng đẹp về tình bạn tình người dù chúng ta đã gần
đến tuổi về chiều. Tình cảm tôi không ướt át như Lài, Cúc , Thủy tuy thế tôi
cũng liên tưởng về những kỷ niệm ngày xưa của thời học sinh Nguyễn Hoàng nói
chung lớp Tam C nói riêng. Từ ngày chia tay bạn bè thầy cô đến bây giờ cũng gần
50 năm. Xin một lời cầu nguyện cho tất cả được bình an và hạnh phúc. Tôi cũng
mong ước một cuộc hội ngộ trên quê hương Quảng Trị dưới mái trường Nguyễn Hoàng
có đông đủ các bạn bè và Thầy Cô để ôn lại một quảng đời học sinh với muôn vàn
kỷ niệm. Và tôi hi vọng được gặp lại người con gái ngày xưa quen nhau dưới sân
trường bây giờ đang sống ở Quảng Trị, dù em và tôi đang cách xa một đại dương
nhưng tôi vẫn nhớ… Xin mượn bài thơ Đôi Bờ của Quang Dũng để nhắn gởi về em:
…………………………………………..
“Thoáng hiện em về trong đáy cốc
Nói cười như chuyện một đêm mơ
Xa quá rồi em người mỗi ngã
Bên này đất nước nhớ thương nhau
Em đi áo mỏng buông hờn tũi
Dòng lệ thơ ngây có dạt dào?”
Thơ Quang Dũng
Ngồi một mình với ly cà phê để viết
lại hồi ký này lòng tôi không khỏi bùi ngùi nhớ về quê hương thân yêu bên kia bờ
đại dương.Hằng năm bão lụt kéo về và gây đau thương cho dân miền Trung mất mát
nhà cữa, đồng ruộng tan hoang và nhất là những gia đình mất đi những người thân
sau cơn bão lụt. Một nén hương lòng cho những nạn nhân xấu số. Trước mùa Lễ Tạ
Ơn Tôi thầm cầu nguyện Thượng đế ban phước lành cho dân miền Trung từ nay không
còn đau thương vì thiên tai và tất cả mọi người sống trong hạnh phúc an lành.
San Jose mùa Lễ Tạ Ơn 2017
Lê Văn Tiến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét