Kính tặng hương linh anh Võ Thìn
“Giọt sương đậu mái lương đình
Nửa đêm thức giấc hỏi mình tan chưa?”
Thơ cứ chảy giọng người rang rảng đọc
Mặc cho chiều rượu ngấm mềm môi
Tóc rủ xuống, thân gầy bóng núi
Lêu khêu dáng người chiều cũng lênh đênh.
Tiếc quá: Chẳng còn ai để đọc…
Thơ, bóng chiều cũng hóa cô đơn
Đêm trăng lẻ, lấy ai mà dâu bể ?
Rượu cạn rồi thấy biển sâu hơn
Mai anh về quên sầu dáng núi
Một chút trăng buồn treo mãi đầu non.
8 h đêm cùng ngày anh mất.
Đó là những ý nghĩ không đắn đo tìm kiếm trong g
iây phút nhận được tin.
02/10/2010
Kính bút,
NGUYỄN HỮU MINH QUÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét