Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

CHỢT

Đây là một bài thơ của cháu Dương Lê Khánh Hà là cháu của các cô CHS /NH :Tình ,Bích Đào, Liên Hiệp, nhờ Thầy Nhân giới thiệu đăng lên Blog của NH6471.Cháu Khánh Hà hiện là học sinh lớp 12 chuyên anh tại trường Lương Thế Vinh- Biên Hòa. Ông nội cháu vừa mất nên cháu đã sáng tác bài thơ để nhớ về Ông Nội.Mời các bạn cùng đọc.

Chợt !

Chợt nhận ra một cảm giác thân quen

Của cái thủa ấu thơ ngày xưa ấy

Cứ chiều chiều Nội lại ngồi mon men

Nhóm nhen từng ngọn hồng đang rực cháy

Bên bếp lửa Nội vẫn thường ngồi quạt

Tấm lưng trần vầng trán đẫm mồ hôi

Mặc Ông trời không cho cơn gió  mát

Nội ngồi đó lo từng giọt nước sôi

Phải chăng nhà không có bếp ga?

Nhưng nào hay điện, nước, ga đều đủ cả.

Chẳng qua Nội một con người dân dã,

Tính tiết kiệm từ mấy chục năm qua

Ấm nước sôi hồng Nội đun, Nội nấu.

Ấm đượm tình thương Cháu thương Con

Sợ cả nhà tắm lạnh bệnh lại rầu

Lo tháng này ga nhanh hết,  cực Con,

Chợt nhận ra 1 tình cảm tràn đầy

Mãnh liệt dâng trào khắp cả con tim

Con tự trách mình thủa ngây thơ ấy

Chẳng biết phụ Ông mà cứ đứng nhìn

Rồi giờ đây tuần nào chẳng có mặt

Đáng buồn thay lai vắng mặt Nội Tôi

Dằn trong tim nghẹn ngào tôi nghiến chặt
Khói lửa mờ ảo đấy, Nội đâu rồi? .
Biên Hòa ngày   
28/8/2011.

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi