Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010

Thư gửi đồng môn Nguyễn Hoàng - Lê Văn Lộc, NH 65-72

Thưa anh chị em,


Sau ngày đi QT về là mình nằm mẹp luôn . Ho từng cơn kéo dài nhất là về đêm, cổ họng bỏng rát. Đã sang ngày thứ tư, uống thuốc tây - thuốc Bắc đủ cả vẫn chưa thấy đỡ tí nào. Buổi tối ho nhiều không ngủ được đầu óc lại nghĩ thật nhiều đến chuyến đi vừa rồi. Nhớ thật nhiều đến tất cả bạn bè , đứa lưu lạc , đứa đã về với cõi vĩnh hằng . Nhớ thật nhiều đến ngôi trường NH với bao kỷ niệm của tuổi học trò. Nhớ thật nhiều đến từng con đường , từng góc phố của cái thị xã bé tí bên dòng sông Thạch Hãn tuổi thơ... Nhưng thật buồn vì tất cả còn đâu ! Và chợt nhận ra một điều : Lũ chúng mình đã mất mát quá nhiều. Ôi ! cảnh cũ người xưa đâu tá ? Những con đường, góc phố gợi nhớ ký ức nay đã quá ư xa lạ . Ngôi trường cũ-niềm tự hào đầy yêu thương của bao lớp học trò nay chỉ còn một khoảng đất nhỏ cùng một bảng tên trường ngô nghê " Trường PTTH thị xã Quảng Trị " ! Một chúa Nguyễn Hoàng - người mở ra một cuộc trường chinh mở đất về phương Nam : một dải miền Trung sơn hà cẩm tú, một cao nguyên trù phú đại ngàn, một vùng sông nước Cửu Long cây trái bốn mùa góp phần mang lại ấm no cho con dân cả nước. Với sự nghiệp và công trạng mở bờ cõi đó, hơn ai hết tên chúa Nguyễn

Hoàn hoàn toàn xứng đáng đặt cho những đại lộ đẹp nhất, những ngôi trường to nhất trên khắp các tỉnh từ Thuận hóa cho đến tận vùng đất Thủy Chân Lạp trước đây . Thế nhưng thực tế đáng buồn thay : Một người công đức sáng ngời soi cùng nhật nguyệt mở ra tương lai cho cả một dân tộc lại chẳng bằng một anh binh nhì nào đó trong cuộc chiến đánh Pháp, đánh Mỹ ! Một sự thật phi lý mà lũ chúng ta phải nhận chịu : Chúng ta đã mất cả quê hương trong ký ức . Cây đa, bến đò còn đâu ! Con đường, góc phố thân quen thuở nào còn đâu ! Ngôi trường thân thương ôm ấp bao kỷ niệm còn đâu !

Ngay cả nền nhà cũ của mình có mấy ai tìm thấy . Bạn bè lưu lạc, đứa nào còn đứa nào mất ? Gần bốn chục năm trời , những lớp học trò ngày xưa nay đầu đã bạc. Lòng khắc khoải hoài cố hương, nhớ về mái trường xưa cùng bao bè bạn nay chẳng biết tìm đâu ! Có đứa không còn sức để chờ đợi đã vội về với cát bụi với nỗi sầu khôn nguôi ....

Thưa anh chị em

Không ngủ được với bao ý nghĩ quẩn quanh lan man, thổn thức . Thương cho mình, thương bạn bè, thương cho cả lũ học trò cũ chúng ta ! Phải làm nhanh, làm ngay thôi ! Chúng ta hãy cùng cất tiếng gọi đàn . Đã 40 năm rồi, thời gian không còn chờ ta nữa . Tóc đã bạc , chân đã run, mắt đã mờ, ký ức cũng phai dần theo năm tháng . Hãy gọi nhau về để kịp nhìn nhau và còn kịp nhận ra nhau ...Mỗi lớp hãy điểm danh bao nhiêu đứa còn bao nhiêu đứa mất ? Điểm qua danh sách CHS ở " NH-chân dung&kỷniệm " , con số 317 sao mà chua chát thế ! Một ngôi trường tồn tại 24 năm, những năm cuối trường có hơn 40 lớp . Thế mà hôm nay chỉ có ngần này , chỉ tập hợp khoảng chừng 6 lớp ! Số hs cũ còn lại nay đâu ? Một câu hỏi mặn chát trên mắt trên môi .

Tại sao ta không đưa vấn đề LẤY LẠI TÊN TRƯỜNG ra trước công luận bằng các phương tiện truyền thông, bằng kiến nghị gửi đến HĐND tỉnh Quảng Trị, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh QTrị với chữ ký của tất cả thầy trò trường Nguyễn Hoàng cũ . Để các lớp đàn em của trường THPT thị xã QT hôm nay có truyền thống để tự hào, có niềm tin để vươn lên và phát huy tiếp những điều tốt đẹp mà lớp thầy trò Nguyễn Hoàng các thế hệ trước đã tạo dựng được .

Trong ngày về dự gặp mặt thầy trò cũ NH hôm 20.6 vừa qua, mình nhận ra một điều : Thời gian hoạt động 1 buổi là quá ít . Không đủ thời gian cho bạn bè cũ tìm kiếm nhau. Theo mình, tại sao chúng ta không có một đêm bên nhau ngay trên khuôn viên trường cũ . Đêm đó, chúng ta cùng thắp lên những nén hương tưởng nhớ , thương tiếc bạn bè đã mất vì chiến tranh, vì ốm đau hoạn nạn, sức tàn lực kiệt trong mưu sinh giữa đời. Ta mời hương linh các bạn cùng về dự hội trường khi đêm xuống . Bên ly cafe, bên chén chè cùng bao bạn bè thân thương từ mọi miền đất nước về hội tụ, mình chắc chắn rằng chúng ta sẽ cảm nhận được sự có mặt của các bạn quanh ta. Có như thế, ngày hội trường hàng năm của thày trò Nguyễn Hoàng mới nghĩa tình trọn vẹn . Mình tưởng tượng đêm đó,chúng ta sẽ cùng hát cho nhau nghe, cùng kể chuyện ,tâm sự , đổi trao bao điều muốn nói. Nói với cả người đang còn và nói cả với người đã khuất . Không khí thiêng liêng ấy sẽ nuôi dưỡng và làm nẩy nở bao điều tốt đẹp trong lòng mỗi chúng ta .

Chào thân ái !

Lê Văn Lộc
Email: baolam128@gmail.com
ĐT: 0977882141

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi