Thứ Tư, 23 tháng 12, 2020

QUẢNG TRỊ ĐÔNG VỀ - Thơ Lê Văn Tiến

 

Quảng Trị Đông Về

 

Ánh dương dần khuất phía chân mây

Bầy nhạn bay về chốn nào đây?

Đông đến bâng khuâng miền gió lạnh

Tìm em ta nhớ lúc sum vầy

Thuở đó em anh một mái trường

Đông qua xuân đến vẫn yêu thương

Trò chơi thuở nhỏ sao quên được

Em làm cô dâu má ửng hồng

Anh là chú rễ nghe là lạ

Hai đứa cùng mơ một mái nhà

Thế rồi chinh chiến ngập quê hương

Anh theo binh lữa chốn sa trường

Em làm cô giáo phương trời cũ

Cách biệ̣t nhưng mà vẫn nhớ thương

Quảng Trị bây giờ mưa vẫn bay

Nhớ em ta rót chén rượu say

Lại nhớ đêm nào nghe mưa đổ

Hai đứa cùng nhau một vòng tay

Quảng Trị đông về lại nhớ em

Nhớ bờ tóc xỏa ngát hương đêm

Vai gầy ánh mắt vòng eo nhỏ

Hồn ta có phải quyện vào em?

Bây giờ Quảng Trị dấu hồn thơ

Ánh đèn phố thị choán trăng mờ

Hồn ta sao vẫn còn lạnh lẽo

Nhìn phố bâng khuâng, phố hửng hờ

 

Lê Văn Tiến

Mùa đông 2020

<levan042003@yahoo.com>;

<terryle2017@gmail.com>

 

 

Không có nhận xét nào:

Người theo dõi